Phan Huy Ích
- Chiều dài: 498 m
- Lộ giới: 14 m
- Cấp đường: IV
- Điểm đầu, điểm cuối: Đoạn từ đường Đặng Thai Mai đến đường Phạm Hùng
Ông sinh năm 1750, danh sĩ cuối đời Hậu Lê, tận tuỵ phục vụ triều Tây Sơn, quê xã Thu Hoạch, huyện Thiên Lộc, tỉnh Hà Tĩnh, tự Khiêm Thụ Phủ, hiệu Dụ Am, cũng có tự là Chi Hoà, hiệu Đức Hiên. Thuở nhỏ, ông vốn tên là Phan Công Huệ, sau đổi tên là Huy Ích. Năm 1771, ông đỗ Giải nguyên. Năm 1775, đỗ Hội nguyên, năm sau đỗ Khoa ứng chế, được bổ làm Hàn Lâm thừa chỉ. Năm 1777, làm Đốc đồng Thanh Hoá, sau về triều làm thiêm sai Tri hình ở phủ chúa Trịnh. Đến năm 1788, Nguyễn Huệ đem quân ra Bắc lần thứ hai, ông được vua Quang Trung phong làm Tả Thị lang bộ Hộ, tước Thuỵ Nham Hầu. Đầu năm 1790, ông nhận lệnh vua Quang Trung cùng sứ bộ sang nhà Thanh (gồm 150 người). Đi sứ về năm 1792, ông được thăng Thị trung Ngự sử ở toà Nội Các. Cuối mùa xuân 1803, ông về Sài Sơn ở ẩn. Đến năm 1814, ông vào Thiên Lộc, Hà Tĩnh dạy học cho đến năm 1819, ông về quê an dưỡng. Nơi ở đặt tên là Bảo Chơn quán. Ông mất năm 1822, thọ 72 tuổi. (Trích từ Ngân hàng tên dùng để đặt tên đường của tỉnh Bình Phước)
____________________________________________________________________________________________________________________________________
Phan Huy Ich
- Length: 498 m
- Width: 14 m
- Road level: IV
- Starting and ending points: Dang Thai Mai Street, Pham Hung Street.
He was born in 1750. He was a celebrity at the end of the Later Le dynasty. He devotedly served the Tay Son dynasty. His hometown is Thu Hoach Commune, Thien Loc District, Ha Tinh Province. His adult name was Khiem Thu Phu with title Du Am, also other name Chi Hoa with title Duc Hien. When he was young, he was originally named Phan Cong Hue, then he changed his name to Huy Ich. In 1771, he passed the Nguyen Prize (valedictorian of the inter-provincial exam). In 1775, he passed Hoi Nguyen (valedictorian of the national exam), the next year he passed Khoa Ung Che (the Faculty of Applications and Manufacturing), and was appointed as Han Lam Thua Chi (the Director of Academy). In 1777, he worked as Doc Dong (a assitant governor) in Thanh Hoa, and then returned to the imperial court to work as a Thiem Sai Tri Hinh (a official in Justice Ministry) in the Trinh lord's palace. In 1788, Nguyen Hue brought his army to the North for the second time, he was ordained by King Quang Trung as Ta Thi Lang Bo Ho (Vice Minister of Finance Ministry), title Thuy Nham Hau. In early 1790, he received the order of King Quang Trung to go withemissariesto the Qing (including 150 people). Returning from the mission in 1792, he was promoted to Thi Trung Ngu Su (a King’s prosecutor) at the Cabinet of the Imperial Court. At the end of spring 1803, he returned to Sai Son to live in seclusion. In 1814, he went to Thien Loc, Ha Tinh to teach. In 1819, he returned to his hometown for convalescence. The place where he lived in was named Bao Chon Quan. He died in 1822 at the age of 72. (Excerpt from "Bank of names used to name roads of Binh Phuoc Province”)
_________________________________________________________________________________________________________________________________________